Có lẽ hình ảnh tà áo dài truyền thống đều ít nhiều gắn liền với những kỉ niệm khó quên của phụ nữ Việt Nam.
Đối với nhiều sao Việt cũng vậy, chiếc áo dài gợi nhớ đến tuổi học trò ngây thơ, ngốc xít, lại có những chiếc áo dài gắn liền với những mốc son cuộc đời, tôn vinh sắc riêng không hề trộn lẫn của chính họ trên trường quốc tế.
Kỉ niệm khó quên với tà áo dài thân thương
Nhắc đến chiếc áo dài, không người phụ nữ Việt nào quên được hình ảnh lần đầu tiên xúng xính đến trường trong chiếc áo dài trắng tinh khôi chất chứa cả một bầu trời kỉ niệm tuổi ô mai ngọt ngào, đầy mơ mộng.
Với tác giả Phan Ý Yên chiếc áo dài thời đi học đặc biệt ý nghĩa hơn vì được chính tay mẹ cô may tặng: “Mẹ chưa từng làm áo dài bao giờ nên từng chút từng chút trên chiếc áo dài đầu tiên đó mẹ Yên đều tự mày mọ, tự hỏi tự học. Mẹ bảo, 16 tuổi là giai đoạn cực kì đặc biệt của tất cả lũ con gái. Và chiếc áo dài có khả năng vô cùng đặc biệt chính là giúp phụ nữ nhận ra mình nữ tính thế nào, dịu dàng thế nào, ôn hoà thế nào, nhận rõ từng đường nét cơ thể và tính nữ tận trong sâu thẳm bản thân. Thế nên mẹ muốn mẹ tự tay làm cho Yên chiếc áo dài đầu tiên đó”.
Còn đối với nữ đạo diễn tên tuổi Hồng Ánh, cô bật mí mình luôn chọn áo dài trong những dịp đặc biệt. Có lẽ với Hồng Anh chiếc áo dài không chỉ là trang phục tôn vinh sắc vóc của bản thân mà còn là niềm tự hào dân tộc khi bản thân được đại diện nước nhà chinh phục giải thưởng nghệ thuật danh giá hàng đầu khu vực.
“Mỗi một sự kiện quan trọng, mỗi khi có thể, tôi luôn dành lựa chọn đầu tiên về trang phục là tà áo dài Việt Nam. Tôi nghĩ rằng, người phụ nữ Việt rạng rỡ và tỏa sáng nhất khi họ khoác lên mình tà áo dài truyền thống. Chính lúc đó, hương sắc riêng nhất của họ được hiện lên rõ nét và đậm chất hơn bao giờ hết”.
Hay như lifestyle blogger của trang “Nhà Có Hai Người” Lê Ngọc lại hồi tưởng về chiếc áo dài với kỉ niệm khó quên: “Mẹ mình cũng có một chiếc áo dài cưới màu đỏ thêu những bông hoa tươi sáng. Thật may vì gia cảnh không quá khó khăn nên Mẹ không phải bán chiếc áo dài đi, hay phải cắt sửa nó thành chiếc áo dài khác như chị Dần trong phim “Áo Lụa Hà Đông” đã làm, mà vẫn cất trong tủ áo cẩn thận, qua mấy mươi năm vẫn còn mới tinh. Một lần, Mẹ lấy ra cho mình mặc thử. Lúc đó, mình đã nghĩ, bao giờ làm cô dâu, mình nhất định sẽ may một chiếc áo dài màu đỏ. Và mình gặp anh khi tuổi chỉ mới chớm xuân. Không biết có phải cái duyên tình yêu chóng vánh của mẹ đã vận vào mình từ lúc mình thử mặc chiếc áo dài của mẹ không, mà mình bị thôi thúc gật đầu cái rụp lần anh ngỏ ý cầu hôn. Và mình đã may một chiếc áo dài cưới màu đỏ, thắm tươi như tuổi xuân rực rỡ của chính mình. Đối với mình, chiếc áo dài luôn chứa đựng nhiều ký ức đẹp, là kiểu trang phục mà người phụ nữ nào mặc vào cũng tỏa sáng sắc riêng của mình, bất kể người ấy cao, thấp, béo, gầy, và là niềm tự hào mình muốn kể với bạn bè thế giới”.